Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Tình buồn...

Gió cuốn trôi những đêm dài đằng đẵng
Tình vẫn còn mà người chẳng thấy đâu
Hận trời xanh vô tình nhắm mắt
Chẳng chịu nghe chịu hỏi chịu trông
Mặc giông tố cuốn đi tình yêu chân thật
Khiến ta cuồng si khiến nàng đau khổ
Mang trên vai gánh nặng tương tư
Người anh hùng vương vấn bởi nặng chữ sầu (có bản dịch là tình)
Nếu suốt đời buôn ba lặn lội
Mà vẫn ko giữ được người tri kỉ
Thì cho nắm được cả giang san
Vẫn cảm thấy xót xa ân hận
Muốn tỏ mặt anh tài, lòng muốn khóc mắt cũng ko rơi lệ
Rượu cạn rồi lại ngập nỗi nhớ thương
Điều khó nhất trên đời là làm 1 trang nam tử
Ý chí vững vàng mà tình cảm lại mênh mang.



Ngày tháng cũ mịt mù như trong mộng
Người thân yêu xa mãi tận chân trời
Thế gian này phản phúc biết bao nhiêu
Sao người nỡ quên đi tất cả
Tình yêu đầu ngây thơ chân thật
Có thể nào sống được với ta
Như biển sâu khiến lòng ta đau đớn
Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương
Dứt ko được hình anh trong tâm khảm
Đừng chờ đợi tháng năm quay đầu lại
Dứt ko ra nỗi đau khổ tình đầu
Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa nữa
Hoa nở xuân về mà tình lại ra đi
Để tim ta vấn vương bụi trần thế



Hãy đi cùng ta
Tình yêu em là thế giới này
Hãy hát lên đi
Những cuồng say phía xa còn chưa biết
Có em bên mình ta chẳng sợ chi
Lìa xa tất cả chỉ đem theo hương hoa
Và dâng tặng lời yêu thương
Em nguyện cùng ta tới chân trời góc bể
Mặc gió táp mưa xa
Giờ ai phú quý bằng ta
Ai xênh xang bằng ta
Ta bước trên tấm thảm diệu kỳ
Chưa bao giờ ta vui như thế
Tình yêu chân thành mấy ai có được
Hạnh phúc đến bên ta
Giữa giờ phút huy hoàng.



Cuộc đời mỗi người đều cần có lúc chuyển xoay
Có lúc bi ai có lúc vui sướng tột cùng
Có như thế biển đời mới ko phiền não
Vượt càng nhiều thác ghềnh cuối cùng mới càng nhiều niềm vui
Chúng ta ko thể nào đi ngược lại những quy định của cuộc chơi
Có người đã từng ko dùng thủ đoạn mà bay cao song cũng
Có người chỉ vì có 1 ý nghĩ sai mà ko thể nào gượng dậy được
Có người vì sợ đêm dài mà nghĩ cũng ko dám nghĩ
Có người vì tự mình sai lầm mà suốt đêm gào thét
Em chỉ muốn sống cuộc sống thật giản đơn
Tránh xa những sự đua chen của cuộc sống hiện thực
Vinh hoa phú quý em ko dám màng
Bởi thế gian này quá nhiều diều yêu ghét oán hờn
Em chỉ muốn sống cuộc đời thật bình thường
Chẳng phải lăn lộn vì công danh lợi lộc
Ai có lỗi với ai em ko dám hỏi
Chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ cho thanh thản mà thôi.
  


Nỗi buồn ơi mưa thu rơi cánh hoa trôi dạt
Đau đớn thay khi cứ phải vô tình
Ruột như cắt chẳng biết khi nao tỉnh rượu
Kiếp này ko ân hận chỉ hối tiếc khi lòng ta trống trải
Ai sẽ là người thông cảm với ta đây
Kiếp sau sẽ nối tiếp duyên này
Ta sẽ cùng nàng sống bên nhau
Suốt đời ta sẽ yêu nhau mãi
Suốt đời ta sẽ ở bên nhau
Kiếp sau sẽ nối tiếp duyên này
Ta sẽ cùng nang đi khắp đó đây
Rũ bỏ vinh hoa trên trần thế
Chỉ mong được sát cánh cùng bay
Ko thấy được chuyện tâm tư cách trở
Giữa cõi đời sống chết mênh mang
Chỉ trách trời xanh vỡn đùa số phận
Để mọi chuyện qua đi như mộng với sương bay.

1 nhận xét: