Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

Gửi Mẹ của con.

                     Lại một năm mới chuẩn bị tới rồi đó Mẹ à. Thời gian trôi nhanh quá phải không Mẹ. Năm ngoái bằng giờ, con còn ríu rít bên Mẹ, còn huyên thuyên những câu chuyện cùng Mẹ để Mẹ quên đi n cơn đau, còn gạt đi tất cả n niềm đau xót chỉ để Mẹ luôn thấy an lòng và vững tâm. Vậy mà giờ đây... Những hình ảnh về Mẹ, về n tháng ngày có Mẹ cứ hiện mãi trg đầu con, nhiều lúc bất giác định gọi Mẹ ơi rồi mới chợt nhận ra.
         Một cái tết đến, là niềm vui hân hoan đầu xuân của bao người, bao nhà, nhưng với con, với gđ ta, nó lại là 1 ngày buồn. Làm sao con có thể quên được cái giây phút đó chứ, n vẫn phải phải điềm tĩnh, phải cố gắng để an lòng tất cả, Mẹ nhỉ.
         Cứ tết nào cũng vậy, nhà mình luôn hào hứng, tất bật với trang hoàng sắm sửa nhà cửa, chuẩn bị nào bánh chưng, bánh nếp bánh tẻ, giò tai, hành muối,... Mọi năm có con có Mẹ, năm ngoái có chị dâu n chị cũng phải đi làm sát tết. Năm nay, cv dù bận n cũng phải thật cố gắng để cái tết lại thật chu đáo đúng ko ạ.
         Tết năm nay nhà mình lại có thêm 1 thành viên nhí nữa chứ, con tưởng tượng khuôn mặt Mẹ khi ẵm bé vào lòng sẽ rạng rỡ và hp lắm. Đứa cháu đầu tiên của Mẹ mà, Mẹ hẳn có nhìn thấy phải không ạ. Mẹ thèm đc nghe tiếng bi ba bi bô gọi Bà ơi lắm Mẹ nhỉ. Sao Mẹ ko đón cháu cùng Bố chứ, để Bố nhận hp này mà ko bít sẻ chia cùng ai...
         Cs, luôn là n mệt mỏi, n khó khăn mà ta phải ko ngừng cố gắng từng ngày. Con cũng cố gắng, cũng bản lĩnh để sống tốt, để luôn là ng tốt. Con gái Mẹ, lớn ngần này tuổi, ríu rít hoài bên Mẹ n lại chưa khi nào dám tâm sự, dám thổ lộ n điều bí mật cùng Mẹ nhỉ. Con hư quá, con buồn bản thân mình vì n điều đó lắm Mẹ biết ko. Cs cho con nhiều thứ, nhiều tình thương, nhiều niềm tin. N cũng lại lấy đi thật nhiều, để giờ con chẳng dám tin, chẳng dám hi vọng vào bất cứ điều gì nữa Mẹ à. Con từng tin, tin nhiều lắm. Con tin bạn bè, tin thật nhiều vào ng đặc biệt, tin bác sĩ, tin thầy thuốc, tin n điều kì diệu. N rồi lại chính n niềm tin đó phản bội lòng tin nơi còn, cùng lúc ra đi và như muốn đẩy con vào vực thẳm. Vậy con còn dám tin dám hi vọng nhiều ư? Con chỉ dám tin đủ để con còn biết yêu đời, còn biết lạc quan. Khi con để cho mình tin yêu rồi, thì liệu điều đó có ở lại và lâu dài với con, hay lại vội quay đi khi con vừa mở cửa đón nhận... Con cũng muốn, rất muốn mong mình đc trở lại tin yêu ng nhiều lắm Mẹ à.
       Con gồng mình, con mạnh nhiều rồi. Giờ chỉ xin cho con đc yếu đuối cùng Mẹ, cùng thêm vs ng nữa, Mẹ nhé. Con ko bi quan ko gục ngã đâu. Ở nơi xa đó, hãy an lòng về con, về gia đình mình...



Con sẽ không đợi một ngày kia
Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
Mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
Ai níu nổi thời gian?
Ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.  ;(((

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét