Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2013

Păng xê tặng Mẹ.


 Mẹ kính yêu à. Con gửi tặng Mẹ những nụ hoa đẹp tuyệt vời này Mẹ nhé!






                    Không cao sang, mỹ miều hay đắt giá. Không rực rỡ, không thơm nồng nàn. Rất giản dị, sắc màu bởi những cánh hoa mỏng manh mà toát lên vẻ đẹp rất tự nhiên và đồng quê. Con chọn loài hoa giản dị này để tặng cho Người Mẹ vô vàn kính yêu của con. Nó cho con gợi nhớ đến những hồi ức, những kỉ niệm đẹp của mình, kỉ niệm dưới cánh đồng làng quê con thường cùng mẹ trông ngô cấy lúa. Thật nhiều những kỉ niệm trong con ùa về Mẹ à. Và con thấy nhớ Mẹ quá, con nhớ gia đình, nhớ bố và nhớ cả người mà con yêu thương. Đã bao lâu rồi con không được ôm Mẹ, không được gọi tiếng Mẹ thiêng liêng và bình dị ấy Mẹ nhỉ. Chỉ trong giấc mơ, con mới thảng thốt gọi Mẹ và giật mình tỉnh giấc. Mai này, xin hãy ban cho con 1 Người Mẹ của người con yêu mà mọi người bảo là Mẹ Chồng con, Mẹ nhé. Khi đó con sẽ yêu thương và chăm sóc cho người Mẹ ấy thật nhiều, như Người Mẹ kính yêu của con đã xa rất xa vậy.




          Hàng ngày rong ruổi trên con đường tấp nập, vội vàng, chẳng khi nào con kịp dừng chân tự thưởng cho mình 1 bó hoa đẹp mà thường ngày con chỉ có ngắm qua. Hôm nay con lại muốn được chọn mua cho mình những cành hoa mà con yêu thích. Và nghĩ đến cảm giác được nhận bó hoa từ tay người mà mình yêu sẽ như nào Mẹ nhỉ? Lòng con đang rất buồn, con mua hoa tặng Mẹ, cũng là tự thưởng cho mình, là an ủi niềm đau, sự cô độc, vỡ vụn và nỗi nhớ trong con, Mẹ à.

        Nó có cái tên rất hay Mẹ ạ. Tên là fansy, là Păng - xê. Tình cờ lại cũng giống cái tên hoa Păng mà con iu thích Mẹ nhỉ. Một loài hoa rất đẹp và mang ý nghĩa. 





























































.
              Ở nơi xa xa ấy, Mẹ có dõi theo con, có quan sát và thấy những gì con đang làm không hả Mẹ? Mẹ có nghe được những lời mà con nguyện cầu, những lời nguyện và những tâm sự trong con khi làm cơm giỗ Mẹ không hả Mẹ? Con gái Mẹ có hư, có ích kỉ có đáng trách không hả Mẹ? Sao chẳng khi nào Mẹ nói gì với con? Lẽ nào Mẹ ra đi, là sẽ ra đi mãi mãi thật sao... Sao những người mà con thương yêu, những người yêu thương con, tất cả cứ ra đi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét